Với những gã chồng như thế này thì phải trị thế nào chị em nhỉ. Thật hết thuốc chữa, tức ứ máu luôn.
Tôi có một gã chồng, phải gọi là gã thì mới xứng đáng. Gã ấy chuyên
kiểu, làm xong lại coi như không có chuyện gì xảy ra, mặc dù đó là
chuyện có vẻ lớn. Nên dù có nói gì cũng như ‘nước đổ đầu vịt’ vì gã đâu
có thừa nhận mình có tội.
Hôm rồi, gã tát tôi một cái như trời giáng vì cái tội, tôi cãi gã.
Cãi thì có gì lạ, nói sai thì phải cãi, mà vợ chồng chẳng phải ai cũng
không thể hòa thuận được mãi sao. Thế nên, tôi có cãi vài câu cũng là
một cách bảo vệ quan điểm, bảo vệ cách nghĩ của mình. Vậy mà gã tát,
trời ơi, đau điếng mặt, tưởng chừng như không thể mở được mắt ra.
Vì mỗi cái tội là, gã bảo tôi đi đóng tiền học cho con, tới tận nhà
thầy để đóng. Tôi nói, đường xá xa, lại còn đi tận mãi hơn chục km, lại
là thầy giáo không dễ nói chuyện, nên tôi không muốn đi. Tôi bảo gã đi
nhưng gã nói, chuyện học hành, học phí của con cái là chuyện của đàn bà,
không phải chuyện đàn ông. Gã không bao giờ can thiệp vào mấy chuyện
đàn bà làm. Tôi bực quá bảo gã là bảo thủ và to tiếng rằng: “Mấy chuyện
đàn bà làm chưa xong thì nói gì là chuyện của đàn ông”. Thế là gã tát.
Cái tát ấy còn tím tái cả mặt mày, như bị ai đánh đập chứ không phải là
chồng.
Khoảng được 2 tuần sau, khi tôi đang ngủ, đau bụng quá, sai gã dậy lấy dầu bóp đầu. Gã cứ giả ngủ như chết. (ảnh minh họa)
Tôi định bụng sẽ thù cái tát này nửa tháng. Không nói chuyện, cũng
chẳng thèm hỏi han gã làm gì. Thế mà, sau khi đi làm về, tối gã lại hề
hề cười bảo tôi là: “Em chuẩn bị nước tắm cho anh chưa, anh đang muốn
tắm quá, bức bối quá. Nay cơm có món gì ngon, anh đói quá rồi…’. Gã làm
bơ như không có chuyện gì dù vết tím trên mặt vẫn còn nguyên đó. Tôi sợ
gã quá rồi… Tôi đành ngậm ngùi vào chuẩn bị cơm nước cho gã ăn và lâu
dần lại quên chuyện đó…
Khoảng được 2 tuần sau, khi tôi đang ngủ, đau bụng quá, sai gã dậy
lấy dầu bóp đầu. Gã cứ giả ngủ như chết. Tôi gọi thét lên vì đau quá
không dậy nổi, thế là gã đạp tôi một cái, ngã lăn xuống giường. Chẳng
biết lúc ấy gã cố tình hay mơ ngủ, nhưng thấy sau đó gã dậy, đi ra ngoài
ghế nằm, có vẻ như tôi đang làm phiền giấc ngủ của gã. Hôm sau, gã bảo
tôi là hôm qua gã chẳng nhớ gì. Vài lần xâu chuỗi sự việc, tôi nghi là
gã lại giả vờ làm như không biết chứ gã có bao giờ bị mộng du đâu mà đạp
vợ ngã lăn xuống giường còn không biết.
Hôm rồi, mẹ chồng lên chơi, gã bảo tôi đi chợ mua đồ về chuẩn bị đón
tiếp mẹ. Tôi cũng nào nghĩ gì, cứ thong dong đi chợ, rồi chuẩn bị đồ,
nhưng mà tối về, thấy gã ngồi khoanh tay trước ngực, nói tôi lại nói
chuyện. Tôi bảo có chuyện gì thì gã nói: "Lần sau không được chậm trễ
như thế. Bảo đi chợ là phải về cho nhanh". Mà đường này thì nhanh sao
được. Thật ra gã muốn lên mặt dạy đời tôi khi có mẹ ở đấy, để lấy oai.
Tôi cãi lại, bảo là đường tắc, tôi phải lo cơm nước, đủ thứ còn gã chỉ
biết ngồi vắt chân lên ghế mà xem tivi lại còn nói tôi này nọ sao. Tôi
cãi mặc đỏ tía tai vì quá bực. Vậy là gã không nể mẹ, tát một cái làm
tôi lệch cả mặt. Nếu như không có mẹ chồng ở đó, chắc chắn tôi cho gã
nhịn luôn.
Có được một ngày tôi không nói gì với gã. Hôm sau đứng nấu ăn, gã lại
vào vòng tay qua eo mà ôm tôi, khiến tôi rùng mình. Gã còn vu oan cho
tôi là có thằng nào hay sao mà rùng mình khi chồng ôm. Tôi chẳng nói
chẳng rằng vì quá chán, quá quen với cảnh này rồi. Gã bảo tôi nếu muốn
được yên thân thì cứ im mà sống, đừng có làm ầm lên với gã.
Tôi quá
chán nản với gã chồng như thế này rồi. Thật sự nhiều khi giận muốn điên
người nhưng gã lại ngọt nhạt, thế là lại xuôi. (ảnh minh họa)
Bạn bè tôi tới nhà chơi, gã giả vờ ân cần với vợ. Cái gì gã cũng bảo
để anh đứng lên làm cho. Gã còn nói lời ngọt ngào với tôi làm bạn tôi
nghĩ là tôi hạnh phúc lắm, được gã chiều lắm. Thế mà khi chiều, gã mắng
chửi tôi không ra gì, bảo tôi là không biết điều. Thấy gã đứng dậy làm
thì phải vào mà tranh. Gã giữ sĩ diện trước mặt bạn bè nên làm thế,
nhưng tôi lại không biết cư xử. Gã xúc phạm tôi thậm tệ sau những lời ân
ái ngọt ngào đó. Nhưng ngày hôm sau lại coi như không có chuyện gì...
Tôi quá chán nản với gã chồng như thế này rồi. Thật sự nhiều khi giận
muốn điên người nhưng gã lại ngọt nhạt, thế là lại xuôi. Tôi chỉ muốn
chửi cho gã một trận nhưng lại không đành lòng. Vì thật ra, người vợ nào
cũng nhược điểm khi mà họ vẫn còn yêu chồng...